Hôm nay mình sẽ viết blog về những bài học trong cuộc sống mình rút ra từ việc mình đi leo núi.
#1 Bài học số một: Chuẩn bị là quan trọng
Bạn không thể leo núi nếu thiều một đôi giày tốt, nước, lương thực, mũ, áo mưa, bản đồ hoặc bản chỉ dẫn. Thiều một trong những thứ ấy thôi có thể ảnh hưởng đến tâm lý của bạn khi leo núi. Đôi khi, việc thiếu sự chuẩn bị có thể làm hỏng cả một chuyến đi. Ví dụ đôi giày của mình không tốt lắm, nên mình leo hay bị trượt, còn giày của người thì là giày tốt nên lực ma sát cũng cao, khó trượt. Trong cuộc sống, chuẩn bị tình thần và vật chất trước những quyết định, việc làm và chuyến đi lớn là vô cùng quan trọng. Nếu không có sự chuẩn bị, tất nhiên bạn vẫn có thể hoàn thành được điều gì đó, nhưng thay vì được mười, bạn chỉ được năm mà thôi.
#2 Bài học số hai: Cứ bình tĩnh bước từng bước nhỏ, bạn sẽ leo được núi
Lúc đầu khi nhìn từ trên cao xuống thấy cả một đoạn núi dốc gần như dốc đứng rất dài, đất sỏi không có chỗ để đặt giày, mình nghĩ là mình sẽ không thể vượt qua được đoạn dốc này. Mình chỉ sợ giày mình sẽ trượt không phanh và mình sẽ bị dập mông gãy xương hông, hoặc rơi xuống núi mà chết.Tim mình đập thình thịch, mồ hôi vã ra như tắm. Tuy nhiên khi chú ý vào từng bước nhỏ và hít thở sâu với từng bước chân, mình cảm thây bình tĩnh hơn hẳn. Mình rút ra bài học là nhiều khi cứ bình tĩnh kiên trì từng bước một từng bước môt, bạn sẽ làm nên những điều kỳ diệu mà trước đây bạn nghĩ bạn sẽ không bao giờ làm được.
#3 Bài học số ba: Hãy giúp đỡ người khác nhiều nhất có thể
Mình đi leo núi một mình thì quả là gan to. Nhưng thực sự nếu không có những người lạ mình tình cờ gặp trên đường cùng leo, mình đã không thể hoàn thành được hành trình này.Trên quãng đường leo lên Lanikai Pillbox, một bác người Hawaii gốc đã đề nghị xách hộ mình túi qua một chặng đường dài, xong còn bảo con gái bác ấy chụp ảnh cho mình. Bác ý còn nói You are a brave girl. Có một bác nữ khác còn nắm tay mình để mình vịn vào khỏi trượt và hướng dẫn mình xem nên bám vào gốc cây nào để leo, mặc dù chính bác ấy cũng rất sợ độ cao. Có hai anh chị người Nhật liên tục động viên mình, anh người Nhật còn chỉ cho mình chỗ bõng dâm mát để ngồi trên đỉnh. Khi mình leo xuống núi với tốc độ rùa, mình định nhường đường cho một anh , nhưng anh ấy đã nói You are doing just fine và tiếp tục leo xuống đằng sau mình, thế là mình tự tin hơn hẳn. Hôm leo Makapuu thì mình gặp hai người bạn đến từ Hawaii, không những giới thiệu tên các loài hoa mà hai người bạn còn rủ mình đi ăn. Mình thực sự biết ơn những con người tuyệt vời này, họ đã dành thời gian quý báu để giúp đỡ mình, một người lạ mặt, hoàn thành chặng đường leo. Mình muốn giúp đỡ người khác nhiều nhất có thể.
#4 Bài học số bốn: Hãy hỏi thăm và trò chuyện
Nhiều người mình mới quen biết hỏi thăm và trò chuyện với mình , động viên mình khi leo núi. Điều đó thực sự là sức mạnh tinh thần lớn đối với mình. Nhiều lúc mình bị lạc khỏi đường leo, và không biết leo tiếp thế nào, bị tắc nghẽn ở trên vách đá, chỉ cần một câu hỏi thăm từ những người leo, dù họ đứng ở vị trí rất xa mình, mình cũng cảm thấy yên tâm hơn, rằng mình không chỉ có một mình. Đôi khi, chỉ một lời nói quan tâm hỏi thăm và động viên cũng thực sự cũng giúp người khác làm được việc lớn. Nhiều lúc những điều hiển nhiên bạn làm không phải ai cũng làm được, nên hãy chia sẻ, hỏi thăm và trò chuyện.
#4 Bài học số bốn: Hãy hỏi thăm và trò chuyện
Nhiều người mình mới quen biết hỏi thăm và trò chuyện với mình , động viên mình khi leo núi. Điều đó thực sự là sức mạnh tinh thần lớn đối với mình. Nhiều lúc mình bị lạc khỏi đường leo, và không biết leo tiếp thế nào, bị tắc nghẽn ở trên vách đá, chỉ cần một câu hỏi thăm từ những người leo, dù họ đứng ở vị trí rất xa mình, mình cũng cảm thấy yên tâm hơn, rằng mình không chỉ có một mình. Đôi khi, chỉ một lời nói quan tâm hỏi thăm và động viên cũng thực sự cũng giúp người khác làm được việc lớn. Nhiều lúc những điều hiển nhiên bạn làm không phải ai cũng làm được, nên hãy chia sẻ, hỏi thăm và trò chuyện.
#5 Bài học số năm: Nghĩ đến đích đến để động viên tinh thần.
Hồi leo núi Makapu u light house trail lần thứ hai, mình không thể nghĩ là mình sẽ leo xuống được đến nơi, nhưng mình đã làm được điều đó vì mình nghĩ leo hết núi này, trong cái nóng bốc lửa này và xuống được chân núi là sẽ có một hồ nước mát thiên nhiên đợi mình, và mình có thể thoả sức vùng vẫy trong cái hồ nước mát ấy. Kết quả là,mình đã leo được đến nơi nhờ hồ nước mát ấy.
#6 Bài học số sáu: Đừng chỉ nghĩ đến đích mà hãy tẩn hưởng hành trình bạn đang đi
Hãy hít thở sâu và tận hưởng cảnh quan hùng vĩ ,những loài cây cỏ lạ mà bạn đang chiêm ngưỡng trên đường đi. Tất nhiên, hãy tận hưởng cả những đoạn hội thoại mà bạn có với những người đồng hành leo núi. Sống là tânj hưởng từng giây phút một, dù đó là một giây phút vô cùng khó khăn. Đừng đợi đến lúc hoàn thành xong cái gì đó mới tận hưởng. Ví dụ, mình nghĩ tấm bằng đại học rất có giá trị với mình, nhưng bốn năm chặng đường mình trải qua với những con người mình đã gặp, những việc mình đã làm, giá trị nhiều gấp vạn lần tấm bằng đại học của mình.
#7 Bài học số bảy: Hạnh phúc không tốn một xu
Nếu tính ra, đi leo núi với bạn bè thế này rẻ hơn là mua tour du lịch hay đi ăn nhà hàng hoặc đi mua sắm. Mà hạnh phúc đạt được khi hoàn thành cuộc hành trình là vô bờ bến. Hãy trải nghiệm nhiều nhất có thể, và luôn nhớ rằng' bạn không nhất thiết phải mua trải nghiệm bằng tiền. Trải nghiệm đôi khi chỉ đơn giản là có một cuộc hội thoại ý nghĩa với bạn cùng leo núi, là mắc kẹt trên đá và tìm lối thoát, là nhìn thấy những dãy núi trùng điệp từ xa, là hít thở luồng không khí trong lành, là ngắm nhìn cây cỏ xung quanh. Mình không phủ nhận giá trị đồng tiền, nhưng đối với mình, đi leo núi thế này mình thấy bản thân mình có giá trị hơn nhiều khi mình đeo một chiếc túi hàng hiệu.
Nếu tính ra, đi leo núi với bạn bè thế này rẻ hơn là mua tour du lịch hay đi ăn nhà hàng hoặc đi mua sắm. Mà hạnh phúc đạt được khi hoàn thành cuộc hành trình là vô bờ bến. Hãy trải nghiệm nhiều nhất có thể, và luôn nhớ rằng' bạn không nhất thiết phải mua trải nghiệm bằng tiền. Trải nghiệm đôi khi chỉ đơn giản là có một cuộc hội thoại ý nghĩa với bạn cùng leo núi, là mắc kẹt trên đá và tìm lối thoát, là nhìn thấy những dãy núi trùng điệp từ xa, là hít thở luồng không khí trong lành, là ngắm nhìn cây cỏ xung quanh. Mình không phủ nhận giá trị đồng tiền, nhưng đối với mình, đi leo núi thế này mình thấy bản thân mình có giá trị hơn nhiều khi mình đeo một chiếc túi hàng hiệu.
No comments:
Post a Comment