Trong blog này, mình muốn viết về tầm quan trọng của những ước mơ không thành hiện thực trong cuộc sống của mình. Trước hết, mình sẽ liệt kê những ước mơ một thời mình đã khao khát mà không thành hiện thực. Đó là:
DU HỌC SINGAPORE
Lần đầu tiên mình may mắn được đi Singapore là hồi hè năm lớp năm. Thực sự thì đó là lần đầu tiên mình được ra nước ngoài, được uống Orange Juice đóng hộp nè, được đi Zoo nè, được đi xe bus mà không say nè, được đi thăm vườn chim nè, được đi đảo Sentosa nè, được gặp các cô chú đến từ các nước ASEAN khác nhau nè. Hai tháng đi mình thực sự có ấn tượng tốt đẹp với Singapore và mình đã ao ước được quay trở lại đất nước này để du học. Cuối cùng là cố gắng thi vào chuyên Anh ở Ams xong bỏ trường để đi sang Nhật, và thế là không bao giờ nghĩ đến chuyện du học ở sing nữa, vì thay vì học tiếng Anh, mình đã dành thời gian học tiếng Nhật.
KIẾN TRÚC SƯ TÀI BA
Cho đến năm lớp 11, mình đã muốn thành kiến trúc sư. Chú mình là một kiến trúc sư tài ba, chú thiết kế căn nhà mình và gia đình sống ở Hà Nội, Việt Nam. Căn nhà có rất nhiều cửa sổ và lát sàn gỗ. Mình rất ngưỡng mộ chú và mình cũng rất thích vẽ,nên mình toàn nghĩ sau này mình sẽ thành kiến trúc sư thiết kế những căn nhà đẹp cho mọi người. Cuối năm lớp 12, khi phải xác định vào đại học học ngành gì, mình đã nghĩ thi vào trường Đại học Mỹ thuật Công nghiệp.
Một ngày mình nhớ mẹ mình nói với mình là: "Mẹ đã hỏi ý kiến chú rồi, chú bảo thành kiến trúc sư phải có năng khiếu, chắc con không thành được đâu"
Thế là mình từ bỏ ước mơ thành kiến trúc sư mà không bao giờ hỏi chú mình hay mẹ mình là tại sao mình không có năng khiếu.
PHIÊN DỊCH VIÊN TÀI BA
Mình thi vào Đại học Quốc gia khoa Ngôn ngữ và Văn hoá Phương Đông, với một lý do đơn giản là, thi tiếng Nhật cho nó dễ. Không ngờ vào học thì dễ đối với mình thật, bởi vì lúc đó mình học tiếng Nhật 4 năm rồi trong khi các bạn mới bắt đầu học. Mình đã từng nghĩ là mình sẽ trở thành một phiên dịch viên tài ba, bởi vì mình rất ngưỡng mộ những phiên dịch viên tài ba trong các chương trình ca múa nhạc Nhật bản ở Nhà hát lớn Hà Nội.
Tuy nhiên, khi may mắn nhận được học bổng đi du học ở Nhật, mình đã từ bỏ ước mơ trở thành phiên dịch viên.
LUẬT SƯ TÀI BA
Nguyện vọng số một của mình khi thi vào trường đại học ở Nhật là Khoa Luật của trường Hitotsubashi. Lúc đó mình không biết Luật là cái gì, cũng không biết Luật có hợp với mình không, cứ thế mà thi thôi. Cuối cùng là thi trượt. Kết quả là vào nguyện vọng hai là trường AOYAMA GAKUIN, khoa Internation Communication. Mình đã từ bỏ ước mơ trở thành luật sư khi nhận được giấy báo trượt.
NHÀ NGOẠI GIAO
Khi viết nguyện vọng vào Aoyama , mình đã viết là "em muốn vào khoa này để trở thành nhà ngoại giao sau này giới thiệu văn hoá Việt Nam đến với thế giới". Mẹ mình là một nhà ngoại giao tài ba và luôn hết mình vì công việc(cũng như gia đình).Có thể mình muốn thành nhà ngoại giao do ảnh hưởng từ mẹ. Nhưng khi lần đầu tiên học về chính trị và an ninh quốc tế, mình thấy thực sự đau đầu, nào là lịch sử vũ khí hạt nhân trong chiến tranh lạnh, nào là thế giới đa cực , nào là đảng phái, nào là xung đột vũ trang, nào là chiến tranh thế giới, nào là chính sách kinh tế quốc tế.
Mình vẫn chưa từ bỏ ý tưởng thành nhà ngoại giao, nhưng mình biết có rất nhiều người phù hợp học ngành này hơn mình.
Hoàng hôn ở tượng nữ thần tự do, NY,
mình là "Nữ thần tự do"(?!) khi không có gì ngăn cản mình mơ
|
Thực sự thì hiện tại mình đang thích Tâm lý học và chuyên sâu vào Public Relations cũng như Public Communication.Tóm lại là hiện tại mình có ước mơ được trở thành nhà báo hoặc giảng viên đại học trong ngành này.
Mình biết chắc chắn là minh thích ngành này, và đây là kết quả sau bao nhiêu năm đúc kết và do bản thân mình quyết định. Mình muốn trở thành một nhà báo tài ba, viết báo hoặc một giảng viên đại học tài ba, viết sách. Mình biết vì sao mình muốn thế. Vì muốn xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, như một kiến trúc sư tài ba, truyền tải những thông điệp để kết nối mọi người, như một phiên dich tài ba, uyên bác và hiểu công lý như một luật sư tài ba, và giới thiệu Việt Nam đến với thế giới như một nhà ngoại giao tài ba.
Thực sự thì để đạt được đến ngày hôm nay(ý mình nói là để có được ước mơ này) , mình thực sự là một người may mắn khi có gia đình ở bên và nâng đỡ. Có thể có người nghĩ, con bé này thật là may mắn, nó không có kiên nhẫn và chẳng biết khổ là gì, do đó nó từ bỏ ước mơ cũ một cách dễ dàng để chạy theo những ước mơ mới.
Nhưng có một điều chắc chắn là, dù chưa có ước mơ nào thành hiện thực, nhưng trong chặng đường đi tìm ước mơ loanh quanh lòng vòng ấy, đã có những điều kỳ diệu xảy ra với mình, mà mình chưa bao giờ mơ tới. Đó là:
-Hiểu hơn gia đình thực sự quan trọng đối với mình.
-Hiểu hơn mình đến từ đâu, giá trị và quan niệm sống của mình là như thế nào, cũng như các điểm mạnh và điểm yếu của bản thân
-Gặp gỡ những người bạn mới cũng đang trên con đường đi tìm ước mơ loanh quanh lòng vòng như mình và nghe những câu chuyện của họ.
-Tập yêu, và tập ghét người khác theo cách không làm tổn thương bản thân mình và người khác.
-Hiểu hơn thế giới này rộng thế nào và việc quan sát, lắng nghe, thấu hiểu quan trọng nhường nào.
-Học cách vấp ngã và đứng dậy, rồi lại vấp ngã, rồi lại đứng dậy, và cuối cùng học cách bình tĩnh để vấp ngã liên tục.
-Học cách tạo ra hạnh phúc chứ không ngồi yên một chỗ hỏi tại sao hạnh phúc vẫn chưa đến.
-Học cách không sợ hãi trước những thay đổi.
-Học cách chia sẻ và kết nối.
Còn rất nhiều thứ nữa, không thể kể hết được.
Tóm lại, mình đã từ bỏ rất nhiều ước mơ. Dù ước mơ của mình không thành hiện thực, nhưng trên chặng đường theo đuổi những ước mơ ấy, mình đã trở thành một cô gái mạnh mẽ và can đảm hơn. Dù cô gái ấy vẫn chưa thực hiện được ước mơ lớn nào, nhưng cô gái ấy biết là cô có sức mạnh để thực hiện được ước mơ và chấp nhận mọi thử thách.
2 comments:
such a wonderful post!
by writing and sharing these things, u're nearly reaching ur dream step by step.
Thank you for reading my blog. I hope that my post may give somebody else some aspiration to make their own dreams come true.
Post a Comment